hi hi hôm nọ đọc báo tìm thấy bài thơ này, thấy hay quá nên mình đưa lên đây. Đưa nhanh không hết ngày Va Lung Tung ^^ nó phí đi ^^
Nữ sinh viên còn trong trắng thơ ngây
Một chiều xuân bỗng có một chàng trai
Đến tỏ tình với cánh Hồng tươi thắm
Nàng cảm động mối tình đầu thơ mộng
Trái tim non nguyền chung thuỷ suốt đời
Anh là người em yêu mãi anh ơi
Và trung thành trọn đời em xin hứa
Vào ngày Lễ Tình yêu mùa Xuân đó
Một bó hồng được gửi đến nhà nàng
Kèm thiệp Tình yêu viết bởi tay chàng
Hoa khoe sắc giữa ngày Xuân tươi mát
Rồi quê hương bỗng vang rền súng giặc
Xếp bút nghiên theo tiếng gọi lên đường
Ngày tòng chinh chàng từ giã người thương
Sau những tháng quân trường, ra biên ải
Chàng đến tìm chủ nhân của tiệm hoa
Trả trăm lần, trước khi bước đi xa
Viết trăm thiệp và dặn dò chủ tiệm
Thời loạn ly, người đi trong chinh chiến
Hẹn ngày đi, ai hẹn được ngày về!
Những chiến công hiển hách với lời thề
Rồi chàng hy sinh nơi miền biên ải
Nàng đau đớn muốn chết theo, nhưng ngại
Không còn ai để nuôi nấng song thân
Mộ của chàng nàng xây tại đồi thông
Và đến trồng những hoa hồng tươi thắm
Cuộc đời trôi với chuỗi ngày cay đắng
Mùa Xuân sau vẫn trong lửa chiến tranh
Lễ Tình yêu tiệm hoa gửi đến nàng
Bó hoa hồng với thiệp yêu chàng viết
Rằng anh yêu em nhiều hơn năm trước
Cách âm dương không cách được ân tình
Nàng đinh ninh chàng đã lỡ đặt tiền
Trước ngày lên đường đi ra chiến trận
Nhìn những hoa hồng với bao trân trọng
Kỷ niệm xưa đầy luyến tiếc, nhớ nhung…
Nàng nâng niu để bên cạnh chân dung
Của người chồng chưa bao giờ được cưới
Nhìn lưu luyến hoa Tình yêu lần cuối…
Nhưng năm sau cũng vào lễ Tình yêu
Một chiều Xuân, chim hót, gió hiu hiu
Nàng cô đơn trong một căn nhà nhỏ
Ôn kỷ niệm với bao nhiêu gắn bó
Bỗng tai nghe tiếng cửa gõ bên ngoài
Người giao hoa hồng mang đến tận tay
Kèm với thiệp Anh Yêu Em trìu mến
Được trả lời rằng trước lúc lên đường
Người yêu đặt hoa cho một trăm lần
Và trăm thiệp Anh Yêu Em mãi mãi
Nàng mở thiệp có thư tình để lại
Em yêu ơi một năm đã trôi qua
Âm dương bây giờ hai đứa cách xa
Anh hiểu nỗi cô đơn và đau khổ
Tình của anh vẫn không hề thay đổi
Không lời nào tả nổi được lòng anh
Anh muốn em hạnh phúc ở trần gian
Nên đặt hoa mang tên em yêu mến
Mỗi độ Xuân về lễ Tình yêu đến
Em cứ ở nhà để đón nhận hoa
Nhớ những ngày kỷ niệm của đôi ta
Mỗi bó hoa giao đúng ngày lễ đó
Chỉ tới khi nào cửa người ta gõ
Không ai trả lời, họ mới ngưng giao
Họ đến ba lần nếu chẳng thấy ai
Thì họ sẽ theo lời anh ghi rõ
Nơi ta bên nhau như cặp vợ chồng
Anh yêu em nên anh thích hoa Hồng
Bao nhiêu năm sau cuộc chiến đã tàn
Đọc chuyện hai người khắc trên đôi mộ
Tôi chạnh lòng viết nên một bài thơ
Vào ngày đầu Xuân nhân Lễ Tình yêu.
Mình vẫn biết Valentine không nên post bài buồn nhưng mình thực thấy câu chuyện tình hay quá thể. Cả nỗi lòng chàng trai cũng thật đáng trọng. CÓ lẽ nói nữa sẽ thnàh ra vô nghĩa xin nhường lời cho tiếng thơ cất lên …
Tiện đây mình post cả 2 bài thơ của màu Valentine luôn cho cùng .. thể loại ^^
Valentine này mình không ở bên nhau
Anh có nhớ những gì anh đã hứa
Là sẽ yêu em, yêu mãi muôn đời
Em sẽ chờ một ngày anh lại đến
Nụ hôn ngày nào sẽ lại ở trên môi
Trái tim em như ngừng đập giây phút ấy
Im lặng nhìn anh không nói một lời
Nhưng anh hiểu điều gì em mong ước
Em mong mình mãi ở bên nhau
Ngày ấy rồi sẽ đến phải không anh
Hãy cho em những giây phút ngọt ngào
Ở bên anh em thấy mình được yêu
Anh hãy về, về bên em nhé anh
Như ngày nào anh trao nụ hôn ấy
Hai đứa mình sẽ làm lại từ đầu…
Những gì đã qua không bao giờ quay lại
Anh đi rồi em mới biết mình cô đơn
Yêu anh nhiều anh có biết không anh?
Em hi vọng ngày anh quay về
Mình sẽ làm lại từ đầu anh nhé
Chẹp chẹp lúc post không để ý đọc mói thấy bài này … chuối. He he "anh" đi rồi thì thôi việc gì phải níu kéo? Đã bíet việc đã qua không bao giờ quay lại sao lại còn …. Không hỉu nổi và cũng chẳng mún hỉu Đã thế lại còn chơi trò ghép chữ cái đầu Đời lắm chuyện bùn cười. Thêm bài nữa cho đủ chùm 3 bài thơ Va Lung Tung
Valentine
Em có nhớ gì không?
Thuở hò hẹn một chiều mưa giăng lối
Ngập ngừng muốn nói
Chỉ đôi lời mà sao chẳng thành câu?Valentine
Vẫn cứ buồn
Khi một mình lang thang chiều vắng
Trên con đường gió lặng
Hỏi tại sao vệt nắng chóng tàn?Valentine
Chất chứa những hoang mang
Đeo đẳng chút nhớ trong hơi tàn cố gượng
Những kỷ niệm
Viết vào tim
Những vết cứa mơ hồ!
Valentine
Vẫn chưa đến mà sao đi qua vội
Đôi lời chưa dám nói
Câu cười chưa hé nở vành môi
Sao vội trôi?Ừ, thì thôi
Cũng chỉ là một Valentine buồn bã
Ngửa mặt nhìn sắc trời đoán lá
Rơi âm thầm nghe thật lạ mà quen…Thích mỗi câu "ngửa mặt nhìn sắc trời đoán lá"
lee writes:oài, lại chạm vào nỗi lòng của hội trưởng hội độc thân roài……
V M T writes:oài, dài thế sao mà tôi đọc dc. 😛
Tích cờ vờ writes:@ Anh yêu: Tình yêu của em, tại muà này nó thế chứ tại em đâu? Em còn chạm nữa cơ T_T Có chồng hờ hững cũng như không Y_Y@Tuấn: có ai viết cho ông đâu?
gấu writes:hề,bó chiếu
Tích cờ vờ writes:hic anh không bình phẩm gì hơn à?
Tích cờ vờ writes:hic hic hôm nay thấy tâm trạng Người đẹp rồi miễn cho phần đọc thơ ^^
President’s wife writes:hic, hôm nay ko có tâm trạng đọc thơ T_T
[deleted] writes:bài đầu hay tiên vãi lúa
Tích cờ vờ writes:ừ hay nên mới đăng mà hị hị tớ thích thơ gì mà cứ như kể chuyện lắm ^^
[deleted] writes:thế quái nào mà post chứ tiên nó lại chui ra sau chữ hay mới đau =))
Tích cờ vờ writes:tay cậu gõ xúc động quá chắc loạn hị hị