Chuyện cho anh

Chuyện cho anh
magnify

Hôm kia là lễ tình nhân. Từ ngày 13 anh đã gọi điện. Hỏi em đã nghỉ Tết chưa . Lũ sinh viên bọn em nghỉ từ thứ 6 tuần trước cơ . Học viện còn nghỉ rồi còn gì. Hi hi anh bảo anh có còn là người bên đấy nữa đâu. Hơ hơ anh có vẻ sung sướng khi ra trường nhỉ? 6 năm bị kìm hãm trong đấy em thấy anh còn nổi hơn là ra đời đấy . Lâu không liên lạc được với anh, lần nỳ gọi câu điện thoại cho chít thì thui . Xem còn dám em gọi tắt máy nữa không ^^. Hi hi tiếng anh lẫn trong tiếng gió phần phật, em nghe cả tiếng lẫn lời. Em nói vu vơ Va lung tung nỳ em ở nhà anh đi đâu không? Thấy anh ngỡ ngàng ^^ hì hì anh bao giờ mà chả ngỡ ngàng. Sinh nhật anh, anh còn chả nhớ thì nói gì đến Va lung tung. Anh hỏi lại: 'Va len tin á?' Hi hi thế còn gì nữa? ^^ Anh thừa nhận anh quên rồi nói vì ngày này chả có ý nghĩa gì với anh cả. Hớ hớ em vẫn nghe ^^. Rối anh chúc em Va len tin vui vui vẻ Hí hí em anh khi nào chả vui ^^ có bùn thì cũng chả bùn vì Va len tin đâu ^^ nên khỏi cần chúc ^^. Hi hi nhắc tới lời chúc, em lại nhớ ra, ấn tượng về anh in hắn trong em là còn 1 hình ảnh nữa, 1 người cứ mở miệng ra là chúc Linh ^^. Em từng nói với bạn em thế này. Anh tao nhắn tin 1 bài cấu trúc như sau:

1. Mở bài:

Chào hỏi về sức khoẻ

2. Thân bài:

Hỏi thăm tình hình hiện tại và dự định tương lai ^^.

3. Kết bài:

1 lời chúc he he

Chú ý: 2 phần đầu nếu được thì luôn sẵn sàng chèn lời chúc

Nói chung cứ nghĩ tới anh là em nghĩ ngay ra lời chúc. May mà em không bị nhiễm từ anh ^^ nhưng lâu lâu cũng quen miệng chúc lấy chúc để ^^. Rồi em hẹn tối em gọi điện để chúc tết cho mai anh về nhà rồi còn gì ^^. Anh hẹn thế rồi mà khi tối em gọi lại tắt máy. Tức quá. 14/2 lẽ ra em ở nhà vì mẹ bảo đường đông nên không cho đi chơi. Nhưng năm nay Hà Nội buồn lạ. Đường không đông nên mẹ cho đi ngắm chợ hoa Tết ^^. Đi ngắm chợ Bưởi nên đi về qua Hoàng Quốc Viêt ^^. Ô em cũng không biết yêu con đường ấy tự bao giờ nữa ^^. Ngày xưa em yêu nó vì nó là nơi …. cho em tập xe đạp Đường thoáng, lại rộng. Chà cứ khi nào hâm hâm lên em lại đạp xe ra đấy. Ngắm cái thênh thang, ngắm màu áo xanh của lính ^^ lẫn dưới những bóng cây. Hay nhìn thấy các chú quân đội. Hì hì để khi qua Học viện lại nghé mắt trông ngang. Chà, sao em yêu màu áo quân phục thế! Yêu lắm ấy. Đi đường chỉ muốn nhìn thôi. Đi đường mà không thấy thì không chịu được Bứt rứt lắm ^^. Dễ thấy 1 buổi đi chơi thế chả có nghĩa gì ý ^^. Chà cứ mỗi lần đi qua con đường này, em chỉ chăm chăm nhìn các hướng đẻ dòm vào : Học viện này, Viện nghiên cứu vũ khí hạt nhân của anh nỳ ^^, khu B nè ^^. Đó, chỉ để nhìn 3 nơi ý thôi mà em cứ xớn xác nhìn quanh.

Em vẫn biết quá khứ sẽ chỉ còn là quá khứ. Vì chính em đã lựa chọn. Em hiểu bây giờ , vẫn chưa muộn để em về bên anh. Ta làm lại từ đầu. Để em thôi vẩn vơ, thôi nghĩ ngợi, thôi làm khổ bản thân. Nhưng mà em đã quyết định rồi. Em cần phải tự trừng phạt mình. Em đã kết thúc mọi thứ từ entry trước, thậm chí là từ lâu rồi kia. Nhưng hôm kia đi trên Hoàng Quốc Việt em lại …. Màu quân phục cứ khiến bao cứng rắn biến mất chỉ còn nỗi niềm của em thổn thức. Chỉ còn kỉ niệm trong em bên anh mà thôi.

Bây giờ em mới biết hôm nay là đêm giao thừa. Vẫn chưa chúc tết anh được. Em áy náy lắm. Mai đã làm năm mới. Em hy vọng anh và em tiếp tục là bạn. Em ước sao em đừng … như thế này nữa. Nưhng tình cảm có bao giờ theo ý em? Cứ để vậy đi. Thời gian đã khiến Kim tự tháp phải mài mòn thì sao nó lại không khiến tình cảm của em dành cho anh phai đi theo năm tháng? Em đã từng quên được nhiều người thì sao anh em không quên được chứ? ^^

11 Replies to “Chuyện cho anh”

  1. Snow writes:boc’ tem ba` fat’,he hema` bà ơi,sao bà văn chương lai láng thế hử bàmà tôi đọc đoạn nì :”Chà, sao em yêu màu áo quân phục thế! Yêu lắm ấy. Đi đường chỉ muốn nhìn thôi”—–> chợt nghĩ sao mà vẫn theo quy luật ấy,cô giáo toàn thích bộ đội—-> chán

  2. Tích cờ vờ writes:To Sờ nâu: he he bà hỏi tôi toi bít hỏi ai he he ^^. He he bà có chán tôi cũng chả bít laà sao vì ^^ nàh tôi toàn cô giáo lấy bộ đội với kĩ sư đấy ^^. Dớp rồi mà bà ^^To Tuấn: chúc gì thì ra ngoài mà chúc chả liên quan tới entry gì cả.

  3. Tích cờ vờ writes:hic ông điên nó vừa chứ. Sáng mùng 1 làm mệt phờ trê ra thì sức đâu mà ăn Tết.

  4. V M T writes:chieu mung` 2 ne`, lai onl sang day chuc ba` tiep. Sap het tet roai`, an uong no say chua? co dc mung` tuoi ko vay? kkeke

  5. Tích cờ vờ writes:điên quá. Tết còn hay không là ở người chứ ở sao là ở đâu mà đòi hết? Lớn rồi không được mừng tuổi nữa.

  6. President’s wife writes:Tại sao cứ fải cố chấp thế hả Linh? Sao ko để mọi thứ xuôi theo tình cảm? Tại sao lại fải cứng rắn, gò bó khổ sở như vậy? Như vậy thì khó chịu lắm. Tại sao ko thử open ur heart đón nhận 1 thứ tình cảm mới lạ? Chắc là sẽ thấy khác đấy (tớ đoán thế vì mọi ng` đều nói thế ^^)

  7. Tích cờ vờ writes:ôi vì Ngọc Linh là cố chấp, là kiêu hãnh. Biết đến với nhau sớm muộn cũng chia tay không thể có 1 kết thúc có hậu thì sao phải cố đến nữa. Mình tin mình sẽ quên được. Anh ta có là gì mà không thể quên? Mình đã nói thì mình phải giữ lời.

  8. V M T writes:ôi sời ơi, giờ tôi mới đọc cái entry của bà, ấn tượng quá, lãng mãn quá, vẫn là người anh đó phải ko? suốt ngày thấy bị ám ảnh thoai, kekekenghe lời vợ tui đê, open your heart, và đón nhận những luồng gió mới, như lời bói toán đầu năm trong entry mới đó, năm nay bà có quý nhân, hãy đón nhận và giữ chặt nhá.

  9. Tích cờ vờ writes:ke ke thì tôi vốn định viết về người khác nhưng khi đi chơi tết về thì lại thế. Bó tay thôi.ke ke nghe hay không cũng thế. He he bói toán chỉ để giải trí thôi chứ tôi còn lo việc khác.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *