Từ mấy ngày nay em đã thấy tâm trạng mình lộn xộn. Vẫn nghĩ là do quá áp lực nên tự mình hù doạ bản thân vậy thôi. Em vẫn nghĩ sẽ dùng 6 ngày nghỉ ấy để bơm đầy sức sống cho mình. Nhưng em lại thấy không thể. Cứ lãng phí thời gian bên PC để vừa chat, vừa blog vừa làm bài kiểm tra kĩ năng. Chẳng có gì vì cứ rời PC là lại việc nhà, lại đi tập xe, lại công việc. Thấy cuộc sống vẫn thế. Chẳng có 1g lộn xộn nào bỏ em mà đi. Càng cố thoải mái, càng thấy không thoải mái. Cứ khi nào vui lên là y như rằng lại bị hắt cho cả xô nước cụt hứng. 3 ngày mà 2 tai nạn xe … em không trách cứ ai, cũng không có ai để giận dỗi hay ăn vạ (la làng như cách anh diễn đạt). Tự nhiên em ước em khóc được thì tốt. Khóc sẽ làm giảm ức chế bản thân. Là liều thuốc giảm tôt nhất cho em mà sao em không thể khóc? Em vẫn thấy lộn xộn.
Em vẫn nghĩ mình buồn đến thế sao trước bao nhiêu sự việc dồn dập xảy ra? Em thấy hình như em không biết buồn nổi là gì nữa. Hay là em buồn không đúng kiểu? Anh chả tưng nói em cứ chất chứa mãi trong lòng thế thì cũng đến héo hon mà giết chết bản thân thôi. Ừ nhưng mà biết làm sao được? Cứ khi nào em buồn luôn có bạn bè vỗ về. Em quen thế rồi. CÓ bạn bè bên cạnh, em không thể buồn. Buồn mấy thì cũng phải gắng hết sức mà gượng dậy. CHo mọi người tháy em ổn mà. EM không muốn phiền lòng mọi người. Nên dù đang buồn em cũng cố cười. Dần thành quen chứ cũng không có ý gì khác.
Đi học về, gục đầu xuống gối. Những lộn xộn lạ lùng thay như dòng thác thi nhau đổ xuống tràn ..tràn ..tràn đầy quanh má, mắt, trán. Cái mặt nạ vui cười, nghị lực, yêu đời, khao khát bấy lâu nay giờ tuột xuống. Nước mắt trào ra để lớp màu xám nhạt được rửa trôi lộ ra …. một con người …. .
Đến giờ sao em mới hiểu? ! EM đã đi nhầm 1 nước cờ. …. Em đã muốn giữ chặt chuyện mình trong lòng. Em đã từng nghĩ nếu viết ra sẽ nhẹ lòng hơn. Không sai. CHỉ có điều sao em cứ nhìn vào thứ gì là nó lại gợi nhớ đến kỉ niệm như thế? CHỉ mới thấy hình ảnh anh hiện len trogn tâm trí, là nơi ngực trái lại nhói đau. 2 dòng nước thi nhau rơi sau cặp kính, chảy đến bờ môi thì mặn chát. EM không dám chịu đựng lâu hơn. EM cố tình né tránh, tìm mọi cách che giấu hình bóng anh. Học, việc, từng chồng, từng chồng cứ thế em đè lên hình bóng. Em chỉ muốn nó chết đi, ngạt thở mà chết trong từng ấy. EM cứ nghĩ như thế em sẽ quên dần anh. ANh sẽ chết trong em dần dần. Sẽ nhanh dến mức em sẽ không kịp nhận ra. Em biết , em sai rồi …. vì em không thể …. cái em nhận được là sự lộn xộn ….. ~~~~~~ …… Bây giờ, hình bóng ấy ngay đây. Gần gũi, thân quen bao nhiêu. Em chợt thấy nhẹ nhõm lạ lùng. Em hiểu rồi …. anh trong em không bao giờ rời xa em theo cách đó. …..
Nhưng em không thể sống mãi với nó được. Chỉ còn 1 cách, chuyện mình …. là 1 câu chuyện không đầu mà cũng không có cuối. Nhưng giờ em muốn quên anh …. thì phải làm sao? Em phải ….. phải ….. ~~~~~~ đâm chết ….. nó ……. nó ….. ~~~~~~~~~ ……….. đừng trách em …..
…. Đừng trách em anh à …. Giờ … nó chết rồi …. em đặt nó xuống chiếc hộp kỉ niệm, đào khu vườn anh và em hay tới để chôn cất. Hình bóng anh trong em không thể chết, anh đi bên em trong mủa ROBOCON rất thân thiện gần gũi như ngày nào. Em hay anh đều không có quyền mà cũng không thể chia tách chúng. Từ giờ chuyện mình đã chết. Mỗi lần nhớ anh, em sẽ xúc 1 xẻng kỉ niệm để chôn cất chuyện mình …. Sẽ là một xẻng, 2 xẻng, 3 xẻng, …. hay là cả ngàn vạn xẻng… em không thể biết được. Chỉ biết rồi em sẽ quên anh.
Mình tiễn nhau ở đây thôi. EM chào anh!
Lợn con Béo writes:tam trang vay con? hik nhin cai theme la bit roai
Tích cờ vờ writes:vâng con … con sai rồi.
LKD writes:
ba ah,loi dau tien toi muon noi khi doc cai entry nay cua ba la:toi ko biet noi gi hon ngoai vo tay,no hay qua
cai entry nay co le la dc viet 1 thoi gian sau nhung phut giay thang hoa cam xuc cua ba,nhung ma no van hay lam ba a.Co le ng ta se ko de y den nhung dau “~” voi nhung dau “…” nhieu nhung toi lai chi de y vao day thoi.Ko gi the hien su day dut dinh cao bang nhung dau’ day.Toi biet ma,ba dau co the 1 phat quen dc ngay thang heo bot.Thoi,dan dan roi qua.Nhung ma toi con co the quen dc BG chu bao ba quen taku thi co le ko the 1 som 1 chieu.ba cung dung kim nen cam xuc nua,giu trong ng thi cung chi them met moi thoi,toi nghi thinh thoang ba khoc 1 chut thi co le con tot hon,khoc xong nhe ca ng dung ko :D.Con toi,nhung luc nhu the,tham chi ko do nc mat dc thi co le chi con cach do mau’ thoi.cam xuc manh kiet the nay chung to ba cung da phai vat lon ghe lam :(.Ma viet den day roi toi moi de y,hinh nhu anh trong entry nay hinh nhu ko phai thang heo bot 😀
Thoi,ma co le gio nay ba cung het buon roi,bay gio toi viet vai dong hai` hai` 1 ti cho ba vui 😀
_thu nhat toi khuyen ba lan sau danh it masscara thoi,keo luc khoc no lai nhoe ra nhin trong da man lam
_thu hai,nghe ba ta ba dau nguc trai cu nhu la bi UTV =)),xin loi nba toi o dam viet nghia cua no ra,keo ba xe xac toi ra mat
_dieu cuoi cung la,may cai ava moi cua ba nhin xinh hon han 😀
Tích cờ vờ writes:tuyên dương vì thnàh tích comment dài nhất trogn blog của tôi ^^.Ông tinh thật đấy biết nửa đầu tôi viết trực tiếp còn nửa sau tôi phải viết lại khôgn đượcnhw banđầu vì mạng ghẻ quá.Dân MK tõ tính nhau quá ^^.Ông à .. đây kô phải là taku đâu. Với anh, taku chả có ý nghĩa gì. May là cuối cùng ông cũng đã nhận ra đây kô phải là taku . tôi kô biết bao giờ tôi hết buồn nhưng mõi khi nhắc lại tôi vẫn thấy nso tươi nguyên như ngày nào.1. Tôi kô dùng mỹ phẩm . 18 năm qua tôi chưa hề dùng mas ^^.2. Ừ khi viết tôi cũng nghĩ sẽ có người nghĩ thê shi hi nhưng mà đáy là tả thực mà ^^3. ông thấy thật kô hay là chỉ thấy 1 đám nâu nâu?
nobita writes:nhóc ạ , cái gì càng để lâu càng nặng lề ! giải quyết theo cách nào cũng là giải quyết ; giờ chẳng cần theo lí trí , cứ theo cảm tính , làm sao cho nhẹ lòng nhất là oke , sau này nghĩ lại có nghĩ cái hành động ấy là ngốc nghếch cũng ko sao , nhờ nó mà ta nhẹ lòng !
Tích cờ vờ writes:^^ ừ thì biết thế nhưng mà nếu như vậy thì sẽ quá lâu cho 1 vết thương đời vẫn phải sống chứ ^^