Đôi khi ….

Đôi khi cần thẳng thắn thực sự chứ không nên lẩn trốn.
Đôi khi sờ tay thấy tay mềm đi chứ không còn … toàn xương …
Đôi khi cô đơn dù đang online, bạn bè online.
Đôi khi hết hứng nói chuyện, trong khi người bạn quá hào hứng.
Đôi khi muốn ngủ chứ không phải ngồi làm việc.
Đôi khi muốn xoá entry vừa viết chứ không phải là ngồi gõ.
Đôi khi muốn hét vào mặt ai đấy: "Đi đi!" thay vì nhã nhặn: "Tớ đang bực đừng dây vào!"
Đôi khi muốn túm cổ áo ai đấy, xốc thẳng lên, gí sát mặt vào rồi nhe răng ra mà gằn từng từ: " Đề tao yên, tao làm gì mày đâu!" thay vì bỏ đi mà ôm nỗi bực.
Đôi khi muốn mình là 1 người thờ ơ đừng có tình cảm thay vì cứ dở khóc, dở cười thế này.
Đôi khi muốn bố mẹ nới dây cương ra 1 tý cho mình còn thở thay vì cứ cố gắng thít lấy cái cổ mình theo khuôn khổ.
Đôi khi muốn học tàn nhẫn, thật độc ác thay vì cứ hiền hiền , khô khô chả ẩm mà cũng chả ướt.
Đôi khi muốn đi xem phim 1 mình thay vì cứ hẹn hò chờ cả tuần rồi từng giờ từng phút từng giây rồi nói không đi được.
Đôi khi muốn tự lập bên ngoài thay vì cứ mãi đựoc mẹ yêu thương.
Đôi khi …
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

_______________________

Bài viết này đựoc viết ra trong trường hợp đầu mỏi, tay mỏi, mắt buồn ngủ, định đi chơi mà trời cứ muốn mưa nên không được đi, bụng thì đói, không muốn nói chuyện với ai, không muốn nấu cơm, mẹ đi về Hà Đông, bố đi làm. Chấm hết

3 Replies to “Đôi khi ….”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *