Bước đi! Có bao giờ nhẹ nhàng, thanh thản khi phải bước ra khỏi cuộc đời của ai đó?
Bước đi dù trong lòng tự hỏi: Anh có còn yêu em? Và anh có phải là một nửa của em? Bước đi không phải để rũ bỏ tất cả mà là đang vun đắp tình yêu cho kẻ khác. Bước đi không phải trốn chạy mà đang tìm cho mình một lối thoát , một lối đi riêng. Bước đi không phải em yếu đuối nhưng để trong lòng được bình yên, được nhẹ nhàng và nguyên vẹn. Bước đi không cần anh phải giữ lại dù em biết rằng anh đang rất cần em và cho ai khác nữa. Bước đi không cần phải khóc nhưng em biết trái tim mình đang rỉ máu, giá buốt lên từng cơn. Bước đi không phải đến 1 nơi nào hạnh phúc hơn mà bước đi để thấy rằng tình yêu em luôn cao thượng và vị tha. Bước đi không phải em không yêu anh bằng tình yêu chân thật mà để anh hiểu rằng trong tình yêu không có sự sẻ chia. (không bao giờ có sự sẻ chia anh hiểu không ) Bước đi nhưng không có nghĩa là giẫm đạp lên tất cả những gì em và anh đã có , dù anh không muốn giữ. Bước đi để nhìn lại mình sau những tháng ngày đã qua, em đã tổn thương như thế nào? Bước đi dù lòng mình trống trải nhưng ai đó đã được lấp đầy vào khoảng trống của em đối với anh. (dù em vẫn muốn hét lên trả chỗ tao đây ) Bước đi để anh có thời gian lựa chọn, nghĩ suy và biết rằng em không yếu hèn như anh nghĩ. Bước đi để khi gặp lại anh, em sẽ còn là bạn dù vùng trời kỷ niệm kia đã quá bi thương. Bước đi để thấy rằng ngoài em ra anh vẫn còn rất cần cho một ai đó. Bước đi để tình yêu anh còn mãi trong em, không nhạt nhòa dù chẳng thể đến với nhau. Bước đi bằng đôi chân mệt mỏi dẫu rất cần bàn tay anh nâng đỡ nhưng em vẫn không thể làm thế. (không thể T_T) Bước đi em sẽ không nói với anh em yêu anh như thế nào dù trong lòng em muốn nói. Bước đi! Ừ thì em sẽ bước để anh luôn nghĩ đến em như một người vĩ đại trong tình yêu (dù em đang ích kỷ với anh và cả bản thân mình). Bước đi! Bước một lần và mãi mãi. |
************
Ngẫm thấy câu nào cũng đúng với mình . Ngôi "anh" ở đây vừa là người mình thích, vừa là người thích mình, cũng vừa là sự nghiệp của mình. Si mê sự nghiệp học hành như yêu người yêu vậy, mà thậm chí yêu hơn . Nhiều lúc cũng yêu sự nghiệp lắm, những yêu nhiều quá lại phải buông tay. Dù bản thân không muốn buông vì thực sự tình yêu ấy quá nhàm chán đến mức mà bản thân không thể chịu đựng nổi .
Strong Heart writes:Bước đi…một lần… và mãi mãi… Biết là rất buồn và rất đau mà sao vẫn làm……?Đến khi nào mới hết buồn và hết đau….?
Mr Thao writes:Đôi khi người ta cũng phải dứt bỏ một cái gì đấy để tốt hơn cho mình và cũng có thể cho người khác nữa. Cám ơn entry của em. Nó đã nói được những điều mà anh không thể diễn tả nổi.Anh vẫn thường hay ngồi 0ử 84 Nguyễn Du, hôm nào mời em một ly coffee ở đó nhé
Mjss Tú Mẫm writes:chị với mày chí nhớn gặp nhau. thất tình y như nhau. đúng với kả chị kả mày.”Lạy cô, cô đi cẩn thận, ngã xuống vực chết nhăn răng thì có ai nói chuyện và chơi với tôi”. Bước đi nhưng phải nhìn về phía trước, đừng có nhìn về phía sau.uki kưng?
Tích cờ vờ writes:To cô Oanh: tại vì đã lỡ yêu cô ạ. Khi nào thì không trả lời được, có lẽ là đã hết rồi cô ạTo anh … chưa biết tên: đồng cảm, đồng cảm, bắt tay cái ^^. Ha ha thế ạ, vâng ạ, anh hứa rồi đấy nhá he heTo chị Tuyến: chị này … thất tình đâu mà thất, em còn chưa có thì lấy đâu ra mà thất ạ, he he, xét một cách toàn diện thì em vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai cả, ka ka. ke ke chị yên tâm, có chết nhăn răng em cũng nhớ bò lên mà buôn với chị ka ka. Cái này thì khó nói lắm ạ, giờ này vẫn nghe “mày cứ mặc kệ tao ” thì … e là hơi khó.
¥µ writes:Rất hay!Rất rất hay!Một tràng pháo tay động viên và cổ vũ cho đồng chí Tồ nào!Cố lên!
Tích cờ vờ writes:ừ cố thì cố, cố lên cho con nó khoẻ!