Hoa xoan bên thềm cũ

Ngỡ ngàng lối cũ tìm em
Hoa xoan đã rụng tím thềm xưa xanh
Chim tươi giọng hót xao cành
Gió chiều đông buốt tê lòng cố nhân
Cửa hờ khép, mở bâng khuâng
Dáng huyền đâu? lá cuối sân rụng thầm!
Đầu lời hẹn gởi trăm năm
Tình ta tấm mẳn ân cần trao nhau
Bây giờ trống trước vắng sau
Tao phùng lạc điệu nát nhàu con tim
Thôi đành thế sự làm quên
Hoa xoan nhặt nhạnh chút tình xưa phai
***
Tình hết rồi anh quay lại chốn xưa chi
Nơi ngày ấy đôi ta từng chung bước
Nay hết rồi em mơ về kí ức
Kí ức nào đôi mình đã chôn sâu!

3 Replies to “Hoa xoan bên thềm cũ”

  1. HuongLuu writes:hihi thơ ca tớ chẳng biết thế nào, chỉ hiểu đc nội dung là may, nhưng đọc bài này thấy cũng xuôi xuôi hihi, chứng tỏ là còn tiêu hoá đc. Mà nhắc đến hoa xoan lại nhớ, lâu rồi k đc nhìn hoa xoan nở, đẹp khó tả nhỉ, nhẹ nhàng mộc mạc và lặng lẽ hihi

  2. Tích cờ vờ writes:To Cá bỏ lò: tôi thấy bình thường, được gì mà được?To Hương: cậu lại hoa rồi, chả hiểu sao tớ lại không thích hoa mấy hị hị

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *