Bức thư này tớ đọc lâu lắm rồi ấy nhưng mà tiêu đề nó hay quá cơ dù chả liên quan gì đến nội dung hô hô
Anh yêu của em, em phải viết thật chậm vì em biết anh không đọc nhanh được. Ngay sau hôm anh đi du học thì em đã chuyển sang nghề mới, bây giờ em ngồi một chỗ rung đùi cũng có tiền, cả phố ai cũng khen em may đẹp…
Em trai em cũng đã có việc rồi, một mình nó đứng trên cả ngàn người, nó vừa được bầu là người bảo vệ nghĩa địa tốt nhất đấy. À, sáng hôm qua chị gái em gọi điện bảo vừa sinh cháu, chị không nói rõ con trai hay con gái nên em cũng không biết mình sẽ là chú hay là cô. Anh rể em mừng quá uống nhầm phải chai xăng mà cứ ngỡ là rượu, chị em bảo anh ấy phải chạy vòng quanh nhà cả buổi sáng để xả hết nhiên liệu. Tuần này trời rất đẹp anh ạ, cả tuần chỉ mưa có hai lần, cơn đầu tuần ba ngày đã tạnh còn cơn giữa tuần cũng chỉ kéo dài có bốn ngày. Nhưng mỗi tội vì mưa nên con gà mái ghẹ phải đẻ tới mấy lần mới được một quả trứng. Mẹ em đi mưa bị cảm phải vào viện, ông bác sĩ cặp nhiệt độ vào miệng mẹ và thế là mẹ im lặng gần nửa tiếng, bố thích quá đòi mua cái cặp nhiệt độ ấy với giá rất cao. Em vừa chụp bức ảnh rất đẹp, bạn em làm bên báo huyện cứ nằng nặc xin một tấm để đăng ở mục “vui cười”. Em định gửi tấm ảnh ấy cho anh qua thư này nhưng em lại trót dán phong bì lại mất rồi, để lần sau vậy. Nhớ anh nhiều như chưa bao giờ được nhớ! |