Này giấc mơ trưa bao giờ em về … …
Lại tỉnh dậy sau một giấc mơ. Thời kỳ này mình mộng mị khá nhiều và thường về việc mình yêu một ai đấy. Hôm trước thì là người yêu cũ; hôm nay lại là một anh giảng viên ĐHQGHCM :eyes: Điều này cho thấy mình đang muốn thay đổi cuộc sống hiện tại nhưng thật khó có thể làm được việc ấy và mình đang cần sự giúp đỡ của chính người mà hẹn hò trong giấc mơ [chuyên gia nói thế]. Cái cảm giác được hẹn hò khá thú vị khi kết thúc bằng cảnh mình khăn gói lao vào HCM :dragonfly: Sướng điên loạn :hat: Nhất đấy lại là người giỏi giang tài năng đầy mình :flirt: Mình có nên hỏi anh là anh ơi, anh hãy cứu vãn đời em không nhỉ 🙁
Anyway, phải tự mình thoát ra khỏi mớ bòng bong này thôi :jester:
Tự dưng có bài thơ khá thực tế. Cũng có khi bay bổng và thực tại hòa làm một, kiểu như con người mình đây 😆
ANH QUÁ BẬN ĐỂ YÊU EM
Em yêu, anh quá bận để yêu em:
Hôm nay họp hành, ngày mai tổng kết
Đời cuốn anh đi trong vòng quay mải miết
Em yêu, anh quá bận để yêu em!
Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm
Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có
Tất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gió
Giờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không?
Hãy dẹp lại một bên những khao khát trong lòng
Hãy nén lại tình em thôi đừng bừng lên nữa
Tim đầy ắp lo toan, đâu chỉ là nơi giữ lửa
Như cuộc đời đâu chỉ có tình yêu!
Đừng buồn, đừng làm anh mệt mỏi nữa em yêu
Bằng những câu hỏi thăm triền miên em vẫn nhắc
Ừ, anh hiểu… em quan tâm đến anh nhiều nhất
Nhưng xin hãy để anh tập trung suy nghĩ được không em?
Anh vội vã chạy theo đời, em lại chạy theo anh
Khoảng cách cứ dài ra vì em đuối sức
Cái khoảng cách mà em gắng lấp
Bằng những đợi chờ, chịu đựng, yêu thương
Bằng lời chúc bình yên mỗi sớm lên đường
Bằng nhớ nhung cả một ngày không dám nói
Bằng bài ca em hát thầm khi giặt chăn là gối
Bằng cuộc đời em ngơ ngác, rối bời
Yêu dấu của em ơi, đừng nói nữa, em biết rồi:
Suốt một đời này anh quá bận để yêu em!
Phụ nữ đọc bài thơ này thì gắt lên "Đồ biện minh", nam giới đọc nửa phần là vỗ đùi ha hả. Thực tế là trong hôn nhân, đa phần, người duy nhất còn lãng mạn là phụ nữ, còn kẻ cầm cưa sau khi rửa tay (tạm) gác kiếm thường là săn những con mồi khác – may thì là công việc, còn xui thì là người :whistle: Đùa, đời này sợ nhất phụ nữ lãng mạn đến phi thực tế – động chút là tủi, động tý là rơi nước mắt. Khi ấy, yêu thương thành mệt mỏi. Bạn có biết không?